
Từ Đau Khổ Đến Quyết Tâm
Cha mẹ tôi tự xưng là cha mẹ thế hệ mới, với quan điểm đối xử với con cái như bạn bè.
Khi tôi mới năm tuổi và bị sốt cao không hạ, họ đã đưa tôi tắm biển cả buổi chiều, và kết quả là tôi bị viêm phổi vào đêm hôm đó.
Khi tôi chuẩn bị cho kỳ thi đại học ở tuổi mười tám, một ngày trước khi thi, họ lại kéo tôi, người sợ độ cao, đi chơi tàu lượn siêu tốc. Tàu lượn mất kiểm soát, khiến tôi gãy tay phải và bỏ lỡ kỳ thi quan trọng nhất trong đời học sinh.
Đến năm hai mươi lăm tuổi, khi tôi kết hôn, họ đã thay đổi những bức ảnh cưới mà tôi cẩn thận chọn lựa thành những ảnh chụp nhạy cảm của tôi và cười đắc ý. Điều này khiến tôi phát tác cơn trầm cảm và nhảy từ tầng thượng xuống trước mặt mọi người.
Khi tôi mở mắt ra lần nữa, tôi trở lại thời điểm trước khi xảy ra mọi chuyện, ngày mẹ tôi kéo tôi đi lên tàu lượn. Lần này, tôi quyết tâm sẽ chơi cùng bọn họ đến cùng, cho đến khi họ phải nhận ra mọi thứ.