Chương 13: Sự Trả Giá Của Sự Lừa Dối

Ngày xưa, trong một làng nhỏ, có một vị trưởng lão được dân làng kính trọng vì sự thông minh và tài trí. Tuy nhiên, khi lão trưởng làng lén lút che giấu một tội ác nghiêm trọng của gia đình mình, sự thật dần dần bị lộ ra. Câu chuyện về sự che đậy và những sai lầm không thể che giấu mãi, cuối cùng đã dẫn đến sự diệt vong của cả một gia tộc.

Chuyện của Hứa gia, cũng chẳng khác nào vậy. Khi những bí mật đen tối về việc làm giả sổ sách, rửa tiền, điều hành sòng bạc ngầm, dùng tiền công cho những mục đích riêng tư, và trốn thuế dần được phơi bày, gia tộc Hứa đã rơi vào cảnh hỗn loạn. Những câu chuyện này như những viên đá ném vào mặt hồ, tạo ra những làn sóng vỡ tan mảng nước. Mỗi một thông tin đó, như một mũi tên đâm thẳng vào trái tim của gia tộc từng một thời quyền quý và vững mạnh.

Những kẻ trong giới thượng lưu, không có tình bạn, chỉ có lợi ích, đã bắt đầu lao vào, không ngần ngại khi thấy cơ hội để tranh giành quyền lực. Lão gia tử của Hứa gia, người luôn coi trọng gia tộc, đã bị cơn tức giận và sự lo sợ đẩy vào bệnh viện. Cả gia tộc Hứa từ lớn đến nhỏ, tất bật khắp nơi để cứu vãn tình thế, nhưng tất cả đã quá muộn. Giá cổ phiếu của Hứa gia sụt giảm không phanh. Chỉ trong một tháng, một gia tộc từng đứng đầu, giờ đây chỉ còn là đống tro tàn, không còn gì sót lại.

Trong bệnh viện, lão gia tử nằm đó, không biết gì về sự sụp đổ ngoài kia. Tin tức về sự diệt vong của gia tộc được mang đến bởi Hứa Tân Nam. Hắn đứng trước lão gia tử, không còn là cậu thiếu niên ngây thơ với đôi mắt tròn xoe nữa. Ánh mắt hắn lạnh lẽo, sâu thẳm, như một hồ nước đen tối mà chẳng ai có thể thấu. "Không ngờ phải không, ông nội? Ông đã tốn bao nhiêu tâm sức để che giấu sự thật về cái chết của bố mẹ và anh trai tôi, ông tưởng tôi là kẻ ngốc, không thể làm gì các người. Nhưng không, tôi chỉ đang giả vờ mà thôi."

Lão gia tử nhìn hắn, ánh mắt chợt tối lại, một tia thống khổ thoáng qua trong đôi mắt mờ dần của ông. "Ta làm tất cả là vì Hứa gia, vì gia tộc này, vì nếu con trai tôi chết, cả gia sản sẽ bị đe dọa. Ta không thể để Hứa gia bị hủy hoại trong tay mình." Lời nói đó, dù nghe có vẻ đúng đắn, lại lạnh lùng đến ghê sợ.

Hứa Tân Nam cười lạnh, ánh mắt hắn sắc như dao, ngập tràn thù hận. "Phải không? Ông bảo ông quan tâm đến gia tộc, nhưng tôi không quan tâm." Hắn quay lưng, không hề nhìn lại, bỏ lại lão gia tử, người đã từng mắng chửi hắn, một mình trong sự tức giận không thể kìm nén.

Lão gia tử bắt đầu mắng chửi, nhưng chẳng bao lâu, một âm thanh "bíp bíp" vang lên từ máy theo dõi trong phòng bệnh. Một nhịp tim ngừng đập, và lão gia tử qua đời trong sự bàng hoàng, không thể chịu nổi cú sốc của sự thật. Đó có phải là báo ứng? Con trai lớn của Hứa gia, người đã từng nhục mạ Hứa Tân Nam, giờ đây cũng phải chịu sự trừng phạt của định mệnh. Một tai nạn xe đã biến hắn thành tàn phế, cả cuộc đời chỉ còn lại phần đầu có thể cử động.

Nghe tin này, tôi chỉ biết lắc đầu. Hắn, người đã từng bắt nạt Hứa Tân Nam, giờ lại trở thành nạn nhân của chính sự nhẫn tâm mà hắn đã gieo rắc. Có lẽ đó chính là sự trả giá của những kẻ vô lương tâm. Khi hại người khác, chính là đang tự hại mình. Định mệnh có lẽ đã an bài, khi mà những kẻ gieo ác sẽ phải gặt lấy quả báo.

Những bài học mà Hứa gia đã trải qua là lời cảnh tỉnh cho tất cả chúng ta: không có sự che đậy nào có thể tồn tại mãi mãi, và sự lừa dối cuối cùng cũng sẽ phải trả giá. Nhưng, như một dòng sông đã cuốn trôi, mọi thứ sẽ trở lại với nguyên bản của nó. Sự thật luôn có cách để soi sáng bóng tối, và những kẻ cố tình vùi dập người khác sẽ không thể thoát khỏi sự trừng phạt của chính họ.

Bình luận (0)

Đăng nhập để bình luận

Chưa có bình luận nào!