
Mẹ tôi không nhận ra con gái mình
Mẹ tôi là một phát thanh viên nổi tiếng. Vào dịp Trung thu, trong lúc đang phát sóng trực tiếp, bà gặp một người ăn xin khuyết tật trên đường phố. Khi thấy Hứa An Đồng bố thí mười tệ cho người ăn xin, mẹ tôi lập tức tắt máy quay và lo lắng nhìn về phía sau.
"Bảo bối, tránh xa ra. Loại người này vừa bẩn thỉu vừa hôi hám, không chừng còn mắc bệnh truyền nhiễm."
Hứa An Đồng rụt rè nói:
“Nhìn thấy người này, con không khỏi nhớ tới chị.”
“Đừng có nhắc đến nó.” Mẹ tôi thô lỗ cắt ngang, “Nhắc đến nó là lại thấy phiền. Tốt nhất là con bé ấy đừng bao giờ xuất hiện trước mặt mẹ nữa.”
Nhưng mẹ ơi, người trước mặt mẹ chính là con mà.