Chương 4: Halloween Và Những Giây Phút Ngọt Ngào(Ngoại truyện)
Tổng giám đốc Tiểu Cố là một người nói nhiều nhưng lại sợ ma, khi gặp người mình thích sẽ vô cùng căng thẳng.
“Tiểu Cố...”
Tôi chưa kịp dứt lời thì tín hiệu đột ngột bị cắt, khiến tôi phải kết thúc cuộc gọi trong sự bối rối.
Hôm nay là đêm trước Halloween, Tiểu Cố với suy nghĩ khác người đã kêu gào đòi đến khu trang viên chủ đề lễ hội, nhưng giờ lại không thấy anh đâu.
Là một streamer, tôi nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt của buổi diễu hành ma quái và chuẩn bị mở livestream.
Tiểu Cố: "Cho kẹo hay bị ghẹo."
Tôi quay lại, một chiếc đầu bí ngô khổng lồ xuất hiện trước mắt, tôi vội lùi lại vài bước theo phản xạ.
Tiểu Cố: "Đừng sợ, anh là Tiểu Cố! Anh là Tiểu Cố đây! Em không nhận ra anh à?"
Tiểu Cố: "Không đúng, cái mặt nạ bí ngô che mất mặt anh rồi, đợi chút! Anh không cố ý làm em sợ đâu..."
Tiểu Cố: "Em có biết không?"
Tiểu Cố: "Đoạn đường anh vừa đi qua thấy rất nhiều bộ xương, có vẻ chúng ta sắp phải đi vào con đường nhỏ đó..."
Dù không nhìn thấy mặt, nhưng giọng nói của Tiểu Cố vẫn vang lên bên tai tôi, khiến tôi vô thức mỉm cười.
Sau một hồi lâu, tổng giám đốc Tiểu Cố mới tháo chiếc đầu bí ngô xuống, đôi mắt hổ phách trong veo của anh dưới ánh trăng càng trở nên quyến rũ.
Tiểu Cố: "Uầy! Cô nàng ma cà rồng của anh xinh đẹp quá.”
Tiểu Cố trong bộ trang phục bí ngô cúi người xuống, gương mặt đẹp đẽ đột ngột sát lại gần khiến tim tôi đập nhanh hơn.
Bỗng dưng, anh nhẹ nhàng hôn vào khóe miệng tôi, rồi lại tiến lại gần.
Tiểu Cố: "Xin lỗi, anh không chịu được."
Tôi nhìn tai Tiểu Cố đang ửng đỏ, định trêu anh một chút.
Tôi: "Không phải anh sợ ma sao?"
Tiểu Cố: "Tình yêu có thể xua tan mọi nỗi sợ hãi!"
Tôi: "Đồng chí Tiểu Cố."
Tiểu Cố: "Có!"
Chúng tôi nắm tay nhau, đi trên con đường nhỏ trong vườn không có ma, bên tai là tiếng côn trùng kêu và nhịp tim đập, làn gió mùa hè vuốt ve gương mặt, như đang thổ lộ tình cảm.
Tôi: "Sao anh lại im lặng nữa rồi?"
Tiểu Cố: "Có hơi hồi hộp."
Tôi: "Tổng giám đốc Cố, chúng ta đã bên nhau được..."
Tiểu Cố: "186 ngày 12 giờ 6 phút."
Tôi: "Trả lời đúng rồi."
Tiểu Cố: "Có phải em muốn hỏi tại sao anh lại hóa trang thành bí ngô không? Anh bí mật nói cho em biết nhé, vì zombie, phù thủy, người sói, ma cà rồng, kỵ sĩ không đầu, bộ xương, người thằn lằn, quái vật đều rất đáng sợ..."
Tiểu Cố: "So với những thứ đó, anh chỉ có thể hóa thân thành một chiếc bí ngô nhỏ."
Tiểu Cố: "À không phải, bây giờ không có ma cà rồng nữa."
Tiểu Cố: "Cô nàng ma cà rồng rất đáng yêu."
Anh dừng lại, nhìn thẳng vào mắt tôi và mỉm cười, đẹp đến mức khiến tôi không thể rời mắt.
Tiểu Cố: "Anh hối hận rồi."
Tôi: "Làm sao vậy?"
Tổng giám đốc Tiểu Cố cúi đầu, bĩu môi, không biết đang nghĩ gì mà có vẻ hơi tủi thân.
Tiểu Cố: "Nếu anh biết trước thì cũng sẽ hóa trang thành kỵ sĩ ma cà rồng cho đẹp đôi với em."
Tôi: "Thôi mà!"
Tôi: "Không phải anh nói sẽ dẫn em đi gặp bạn bè sao?"
Tiểu Cố: "Tổng giám đốc Lục đang làm việc ở đây, đóng vai NPC. Anh ta rất thích cảm giác tự do trong bóng tối, lại còn kiếm được tiền, đây là công việc tuyệt vời."
Tôi: "Sao bạn bè của anh cũng giống anh..."
Tôi: "Đều không giống tổng giám đốc truyền thống vậy?"
Tiểu Cố: "Tổng giám đốc thì sao? Tổng giám đốc cũng muốn áp dụng chính sách giảm giá và ưu đãi từ các nền tảng giao hàng, tổng giám đốc cũng thích áp voucher, và tổng giám đốc cũng rất căng thẳng khi đối mặt với cô gái mình thích."
Tôi: "Tổng giám đốc Tiểu Cố, em thích anh."
Tôi: "Vả lại..."
Tôi: "Cô nàng ma cà rồng thích ăn bí ngô nhỏ nhất."
Danh sách chương
Cấu hình đọc
Chương 4: Ngoại truyện